Lý do mình sưu tầm truyện tranh, ngoài đam mê thì còn một lý do khác, là nó rất có giá trị (về tiền) - và là một loại tài sản có tính thanh khoản cao.
Chuyện 1.
Một ngày khi về nhà, thấy chị lao công dọn dẹp tòa nhà đang khệ nệ bê mấy cuốn truyện tranh, mình hỏi chị bảo chị mang đi bán đồng nát.
Mình bảo truyện này rất có giá trị, có cuốn 300k-500k.
Chị bảo hay em mua đi chị bán rẻ cho?
Mình bảo nếu mua đúng giá thì em không có nhu cầu, còn mua rẻ thì em không mua, vì nếu sau này chị biết giá trị thật thì em mang tiếng. Chị vào group này đăng bán nhé....
Hôm sau gặp, chị bảo hqua chị đăng lên người ta gọi cháy máy, chị sợ quá bán vội mấy cuốn 500k rồi em à! Cảm ơn em!
Chuyện 2.
Vẫn ông anh hàng xóm, cafe anh bảo nhà có nhiều truyện cũ quá, bố anh hôm rồi vừa bán đồng nát 1 nửa, lát anh phải lên dọn nốt.
Mình sốt sắng bảo truyện gì, đưa đây em bán cho! Chốt lại được 4m cho mấy đầu truyện 9x ngày xưa 😥
Chuyện 3.
Lúc nào đói quá, cần tiền ăn thì bán bớt truyện đi vậy. Hết.
Chuyện 1.
Một ngày khi về nhà, thấy chị lao công dọn dẹp tòa nhà đang khệ nệ bê mấy cuốn truyện tranh, mình hỏi chị bảo chị mang đi bán đồng nát.
Mình bảo truyện này rất có giá trị, có cuốn 300k-500k.
Chị bảo hay em mua đi chị bán rẻ cho?
Mình bảo nếu mua đúng giá thì em không có nhu cầu, còn mua rẻ thì em không mua, vì nếu sau này chị biết giá trị thật thì em mang tiếng. Chị vào group này đăng bán nhé....
Hôm sau gặp, chị bảo hqua chị đăng lên người ta gọi cháy máy, chị sợ quá bán vội mấy cuốn 500k rồi em à! Cảm ơn em!
Chuyện 2.
Vẫn ông anh hàng xóm, cafe anh bảo nhà có nhiều truyện cũ quá, bố anh hôm rồi vừa bán đồng nát 1 nửa, lát anh phải lên dọn nốt.
Mình sốt sắng bảo truyện gì, đưa đây em bán cho! Chốt lại được 4m cho mấy đầu truyện 9x ngày xưa 😥
Chuyện 3.
Lúc nào đói quá, cần tiền ăn thì bán bớt truyện đi vậy. Hết.
Lịch sử thế giới bằng truyện tranh. Box đẹp quá mà giờ mới biết 😥
Hy vọng ông con đọc xong sớm để chia sẻ lại cho ba 😂
Hy vọng ông con đọc xong sớm để chia sẻ lại cho ba 😂
4 nguyên tắc giúp mình đưa ra quyết định cho những việc rất quan trọng, bao gồm:
- Việc càng phức tạp càng cần một giải pháp và tư duy đơn giản nhất.
- Tự mình đưa ra quyết định mà không phụ thuộc bất cứ quan điểm của ai khác. Nghe có vẻ độc đoán, nhưng sự thực là nếu bạn còn phải hỏi một ai đó trước khi đưa ra quyết định thì nghĩa là bạn chưa có giải pháp thấu đáo, và có xu hướng đổ lỗi cho những yếu tố ngoài bản thân.
- Lựa chọn = đánh đổi, hoàn toàn không phải là "để được" một điều gì đó. Bạn phải biết mình sẽ đánh đổi điều gì và có chấp nhận đánh đổi nó kể cả khi không đạt được kết quả như ý không?
- Tin vào trực giác.
Cuộc sống của mình không có bất cứ một khoảnh khắc nào là phức tạp hay khó khăn cũng vì vậy.
- Việc càng phức tạp càng cần một giải pháp và tư duy đơn giản nhất.
- Tự mình đưa ra quyết định mà không phụ thuộc bất cứ quan điểm của ai khác. Nghe có vẻ độc đoán, nhưng sự thực là nếu bạn còn phải hỏi một ai đó trước khi đưa ra quyết định thì nghĩa là bạn chưa có giải pháp thấu đáo, và có xu hướng đổ lỗi cho những yếu tố ngoài bản thân.
- Lựa chọn = đánh đổi, hoàn toàn không phải là "để được" một điều gì đó. Bạn phải biết mình sẽ đánh đổi điều gì và có chấp nhận đánh đổi nó kể cả khi không đạt được kết quả như ý không?
- Tin vào trực giác.
Cuộc sống của mình không có bất cứ một khoảnh khắc nào là phức tạp hay khó khăn cũng vì vậy.
TrungDuc Note
4 nguyên tắc giúp mình đưa ra quyết định cho những việc rất quan trọng, bao gồm: - Việc càng phức tạp càng cần một giải pháp và tư duy đơn giản nhất. - Tự mình đưa ra quyết định mà không phụ thuộc bất cứ quan điểm của ai khác. Nghe có vẻ độc đoán, nhưng…
Tin vào trực giác giống như việc bạn đang đi đường trên một chuyến đi xa và thấy bồn chồn lo lắng vô cùng, bạn dự cảm rủi ro và quyết định quay xe đi về nhà mà không có bất cứ một lý do nào rõ ràng.
Trực giác là câu trả lời cho những quan điểm hết sức vô lý nhưng lại vô cùng thuyết phục, là thế giới và phương thức của những người có cảm nhận sâu sắc về cuộc sống.
Trực giác là câu trả lời cho những quan điểm hết sức vô lý nhưng lại vô cùng thuyết phục, là thế giới và phương thức của những người có cảm nhận sâu sắc về cuộc sống.
"Tài sản" là một khái niệm và sự thấu hiểu quan trọng mà mình luôn dạy con, cũng như có cơ hội chia sẻ cho những người bạn thực sự cần.
1. Tài sản bao gồm rất nhiều loại, chứ không phải mỗi tiền bạc như mọi người nhầm tưởng. Sức khỏe, Tri thức, Mối quan hệ, Gia Đình,... và đặc biệt là Thời gian, đều là những loại tài sản quan trọng.
2. Nếu chỉ xét trong thời điểm ta sống thì "sức khỏe" thực chất mới là thứ tài sản quan trọng nhất, vì bạn phải khỏe mới kiếm tiền mới lo cho người khác và bản thân được. Sức khỏe tốt = 1, sức khỏe hơi có vấn đề = 0.8, không tốt = 0.5, rất yếu là 0.1... cứ thế nhân với những gì bạn có.
3. Khi ta mất đi, tài sản cũng là di sản ta để lại nhiều hơn cả là: sự tử tế và nền tảng sống cho thế hệ sau, hệ thống tri thức và công trình nghiên cứu vì văn minh và tiến bộ của nhân loại, và nỗi nhớ thương không nguôi của những người yêu thương ta. Khi còn có người nhớ tới bạn thì bạn còn tồn tại.
4. Tiền bạc tài sản xét cho cùng, vẫn được chia ra nhiều loại như tiền mặt, tiền đô, tiền tiết kiệm, tín dụng, bds, đầu tư chứng khoán, đầu tư crypto... Thường được phân chia theo danh mục rủi ro ít rủi ro nhiều. Và dù là kênh an toàn nhất cũng không tránh khỏi lạm phát cũng như các vấn đề về chính sách. Bạn nghĩ bạn đang sở hữu tiền? Không, bạn đang cầm giấy ghi nợ của các chính phủ, cổ phiếu của các doanh nghiệp hữu hạn, và lý do cho những bất ổn của gia đình bạn kể từ khi bạn không còn trên cõi đời.
5. Sự giàu có luôn là đích đến của việc nắm giữ tài sản. Nhưng không ai biết thế nào là giàu, kể cả các Shark Tank 😂, bạn có nhiều tiền đến mấy vẫn có người nhiều hơn bạn! Sự biết đủ mới là trải nghiệm giàu có chân chính và tột bậc, là khi bạn nhận ra rằng vậy là đủ rồi không đánh đổi nữa, là khi bạn nhận ra rằng còn nhiều thứ cần gây dựng hơn là mỗi tiền bạc, là khi bạn nhận ra rằng có những khoảnh khắc thật sự vô giá...
6. Tài sản như nước ở trong cốc, và bạn là chiếc cốc đó. Chúng ta quên mất rằng cái cốc bé xíu, nhưng lại cứ thích đổ đầy tràn. Tài sản đến bất chợt và quá nhiều (cứ coi là may đi, mặc dù sau này có thể bạn sẽ tự nhìn nhận lại) thực ra lại là một vấn đề nghiêm trọng và khiến bạn đánh mất chính mình. Hãy thật tỉnh táo.
Viết cho con.
1. Tài sản bao gồm rất nhiều loại, chứ không phải mỗi tiền bạc như mọi người nhầm tưởng. Sức khỏe, Tri thức, Mối quan hệ, Gia Đình,... và đặc biệt là Thời gian, đều là những loại tài sản quan trọng.
2. Nếu chỉ xét trong thời điểm ta sống thì "sức khỏe" thực chất mới là thứ tài sản quan trọng nhất, vì bạn phải khỏe mới kiếm tiền mới lo cho người khác và bản thân được. Sức khỏe tốt = 1, sức khỏe hơi có vấn đề = 0.8, không tốt = 0.5, rất yếu là 0.1... cứ thế nhân với những gì bạn có.
3. Khi ta mất đi, tài sản cũng là di sản ta để lại nhiều hơn cả là: sự tử tế và nền tảng sống cho thế hệ sau, hệ thống tri thức và công trình nghiên cứu vì văn minh và tiến bộ của nhân loại, và nỗi nhớ thương không nguôi của những người yêu thương ta. Khi còn có người nhớ tới bạn thì bạn còn tồn tại.
4. Tiền bạc tài sản xét cho cùng, vẫn được chia ra nhiều loại như tiền mặt, tiền đô, tiền tiết kiệm, tín dụng, bds, đầu tư chứng khoán, đầu tư crypto... Thường được phân chia theo danh mục rủi ro ít rủi ro nhiều. Và dù là kênh an toàn nhất cũng không tránh khỏi lạm phát cũng như các vấn đề về chính sách. Bạn nghĩ bạn đang sở hữu tiền? Không, bạn đang cầm giấy ghi nợ của các chính phủ, cổ phiếu của các doanh nghiệp hữu hạn, và lý do cho những bất ổn của gia đình bạn kể từ khi bạn không còn trên cõi đời.
5. Sự giàu có luôn là đích đến của việc nắm giữ tài sản. Nhưng không ai biết thế nào là giàu, kể cả các Shark Tank 😂, bạn có nhiều tiền đến mấy vẫn có người nhiều hơn bạn! Sự biết đủ mới là trải nghiệm giàu có chân chính và tột bậc, là khi bạn nhận ra rằng vậy là đủ rồi không đánh đổi nữa, là khi bạn nhận ra rằng còn nhiều thứ cần gây dựng hơn là mỗi tiền bạc, là khi bạn nhận ra rằng có những khoảnh khắc thật sự vô giá...
6. Tài sản như nước ở trong cốc, và bạn là chiếc cốc đó. Chúng ta quên mất rằng cái cốc bé xíu, nhưng lại cứ thích đổ đầy tràn. Tài sản đến bất chợt và quá nhiều (cứ coi là may đi, mặc dù sau này có thể bạn sẽ tự nhìn nhận lại) thực ra lại là một vấn đề nghiêm trọng và khiến bạn đánh mất chính mình. Hãy thật tỉnh táo.
Viết cho con.
Ba bảo Đậu hãy vẽ những đường kẻ vô tri trên giấy đi, rồi ba sẽ biến nó thành 1 bức tranh đẹp.
Đậu nhìn thấy ảnh cuối cùng thì khen rất đẹp. Ba bảo khi có một điều gì đó xảy đến, chúng ta chỉ cần tận hưởng và đối diện với nó, không bởi vì một bức tranh lỗi mà ta lại vứt bỏ nó đi.
Bất cứ một điều gì đó kể cả là lầm lỗi, và không như ý muốn, vẫn có những quy luật và là nền tảng cho một điều gì đó tốt đẹp và vượt ngoài quy chuẩn thông thường.
Đậu nhìn thấy ảnh cuối cùng thì khen rất đẹp. Ba bảo khi có một điều gì đó xảy đến, chúng ta chỉ cần tận hưởng và đối diện với nó, không bởi vì một bức tranh lỗi mà ta lại vứt bỏ nó đi.
Bất cứ một điều gì đó kể cả là lầm lỗi, và không như ý muốn, vẫn có những quy luật và là nền tảng cho một điều gì đó tốt đẹp và vượt ngoài quy chuẩn thông thường.
Đậu bảo, thế lần này còn không vẽ đường kẻ nữa, con vẽ loạn xạ.
Khi ba vẽ theo đường nét của con thực sự vẫn có phần không tốt (tranh 2). Nhưng ba tiếp tục vẽ, dựa vào "bối cảnh" con tạo ra, một vài đường nét (cơ hội) không rõ ràng, ba vẫn có thể hoàn thành tác phẩm chỉ trong vài phút trong sự tán thưởng của 2 mẹ con.
Tất nhiên ba không tẩy xóa bất cứ 1 phần nào con vẽ, ba đưa nó vào thành nền tảng và một phần của bức tranh. Cảm ơn con.
Khi ba vẽ theo đường nét của con thực sự vẫn có phần không tốt (tranh 2). Nhưng ba tiếp tục vẽ, dựa vào "bối cảnh" con tạo ra, một vài đường nét (cơ hội) không rõ ràng, ba vẫn có thể hoàn thành tác phẩm chỉ trong vài phút trong sự tán thưởng của 2 mẹ con.
Tất nhiên ba không tẩy xóa bất cứ 1 phần nào con vẽ, ba đưa nó vào thành nền tảng và một phần của bức tranh. Cảm ơn con.
Nhiều người hiểu rằng cân bằng nghĩa là đứng im = cuộc sống không ý nghĩa.
Giống như việc ta đi trên một chiếc xe đạp, ta đi chậm thì mất thăng bằng, đi nhanh thì mất lái. Điều quan trọng là ta đi với một tốc độ mà bản thân có thể kiểm soát được, và vẫn có cơ hội để tận hưởng con đường ta đi. Đó mới là sự cân bằng thật sự trong cuộc sống.
Và ý nghĩa cuộc sống là ở trạng thái cân bằng đó.
Giống như việc ta đi trên một chiếc xe đạp, ta đi chậm thì mất thăng bằng, đi nhanh thì mất lái. Điều quan trọng là ta đi với một tốc độ mà bản thân có thể kiểm soát được, và vẫn có cơ hội để tận hưởng con đường ta đi. Đó mới là sự cân bằng thật sự trong cuộc sống.
Và ý nghĩa cuộc sống là ở trạng thái cân bằng đó.